Chapter 1

August 26, 2017

Một ngày bỗng nhiên nghĩ vậy và viết ra vậy 


Thỉnh thoảng có những suy nghĩ mà bạn chẳng thể nói với ai...KHông hẳn bởi vì bạn không muốn , giữ trong đầu chẳng có ích lợi gì cả. Chỉ là lúc đấy, ngay tại thời điểm đấy cảm xúc vượt qua cả ngôn từ của lời nói. Nó lớn đến nỗi mà cái suy nghĩ ấy nghiệm trọng hay khó chịu đến mức nào thì cũng chẳng thể diễn đạt nổi.
Kì lạ nhỉ
Kì lạ như bản thân của mình vậy
Kì lạ như cách suy nghĩ của mình vây 
Hay không kì lạ 
Bạn luôn muốn trở nên khác biệt nhưng không muốn trở nên kì lạ . Khác biệt thật thích , cái cảm giác đặc biệt đã quen thuộc từ khi sinh ra vì bạn là con một bỗng bị đánh mất vào một ngày nào đó, ngày mà đứa em gái bạn ra đời. Bố mẹ dường như mong muốn cô bé nhiều đến mức họ gần như lãng quên bạn hoặc có thể chỉ bạn cảm thấy thế ... Nhưng đó là tất cả mà một đứa trẻ 11 tuổi bắt đầu bước vào một môi trường mới có thể nghĩ đến. Dường như từ khoảnh khắc ấy, bạn lớn hơn nhiều những suy nghĩ càng ngày càng dày đặc, càng kì dị. Kì dị không phải vì nó đen tối mà nó quá già dặn với một đứa trẻ. 
Bạn đã bắt đầu muốn kết thúc cuộc đời bằng nhảy cầu vào lớp 5. Sớm hay muộn ? 
Bạn từng muốn bỏ trốn vào lớp 6. Sớm hay muộn ? 
Có thể bạn không nhận ra nhưng bạn đã rơi vào trầm cảm vào năm lớp 6. Sớm hay muôn? 
Bạn dần dần khép mình lại trước tất cả mọi người, ít nói, ít chia sẻ . Sớm hay muộn? 
Bạn tự hỏi, bạn muốn điều này xảy ra không? Những điều xảy ra trong quá khứ tạo nên tính cách hiện tại ? 
Câu trả lời là có! Bạn thích bản thân ở hiện tại 
Dù nhiều lúc cái bản thân này ngốc nghếch luôn tin vào mọi người đều có mặt tốt đẹp 
Dù khả năng đối ngoại của bạn thật tệ 
Dù bạn tự ti và điều đấy đã khiến bạn mất đi nhiều cơ hội 
Trước đây , hầu như mọi người đều bảo bạn sướng ? 
Vì sao sướng ư? 
Họ bảo bạn không xấu, gia đình có điều kiện, được chiều chuộng, thậm chí họ còn bảo bạn  bị bệnh công chúa ...
Bạn chẳng cười chẳng bình phẩm . Bạn ghét điều đó.
Bạn ghét họ không hiểu gì mà bình phẩm về bạn 
Bạn cười họ vì họ nông cạn thật lúc nào cũng chỉ biết đánh giá bên ngoài 
Bạn cười vì họ không hiểu rõ bạn, bạn cảm giác mình là người cao hơn
Nhưng bạn vẫn muốn họ làm ơn đừng nói ra những điều mà họ nghĩ một cách đầy mỉa mai như vậy vì bạn nghĩ về họ không như vậy.




You Might Also Like

0 comments