2am thought.

February 16, 2018

cứ thức càng khuya thì lại càng bị nghĩ nhiều, chắc là tâm bệnh.
vì thế có một lần mình ảo đứa bạn nào đấy là nhớ đi ngủ sớm đấy chứ ngủ khuya dễ nghĩ nhiều nghĩ quẩn lắm.
điển hình như mình đã overthinking rồi cứ lỡ qua 2 giờ sáng là y như rằng ao nhiêu kí ức tồi tệ ùa về rồi lại buồn rồi lại mường tượng bao nhiêu thứ kinh khủng,
nào là GPA thấp lè tè thế này có đủ sức kéo lên thành giỏi không dù bây giờ cố gắng giảm C rồi cải thiện thì nó cũng lên được tàm tạm chứ cũng chả an toàn.
nào là đặt mục tiêu thì cao mà lại thấy bản thân mình quá lười.
nào là dù có đam mê chụp ảnh nhưng lúc nào cũng tự dặn mình là đam mê thôi chứ đừng mê quá , đằng nào cũng phí tiền vào học kinh tế rồi và mình cũng không nghĩ đủ các thứ mà theo đuổi nghề chụp hình đâu. Cái này chẳng phải là mới nhận ra đâu mà đã tự đặt ra từ hồi mới vào đại học rồi.
nào là nghĩ lại mấy kỉ niệm đi chụp hình tủi thân , bực bội thì nhiều mà chả có cái nào nó ưng ý trọn vẹn cả.
nào là tiêu tốn nhiều tiền của bố mẹ quá.
nào là nhiều lúc sống lỗi quá, các mối quan hệ bạn bè cứ rớt dần dần , giờ thằng bạn hay chơi nó cũng có người yêu  rồi * vâng nói thế thôi chứ nó có thì vui lắm rồi , bạn tôi cô đơn bao lâu nay thăng trầm vcl ra * thế là thấy bản thân lạc lòng, một mình nhiều nhiều quá. Tự thấy bản thân quá tệ hay sao hay là không biết quan hệ để ra cái nông nỗi này. Nhiều mối quan hệ mình toàn bị mất đi do hiểu nhầm , người ta hiểu nhầm rồi mình cũng chẳng biết giải thích sao...
nào là mình đang xấu dần rồi, da thì mụn , đi hai chuyến Đà Nẵng và Đà Lạt không dùng kem chống nắng về da nó đã tối màu rồi còn sạm đi, chưa kể bị mụn ẩn sần sùi hết cả lên.
nào là mình cũng muốn được chụp ảnh đẹp mà chả có ai chụp cho.
nào là nghĩ xem tìm việc gì để đi làm thêm để đúng chuyên ngành học , chứ tháng trước ngồi viết thử CV mà sao thấy trống trơn chả có gì hết trơn, cũng muốn kiếm chút để không mất tiền của bố mẹ nhiều nữa.
nào là lo xem đăng kí, xếp lịch học cải thiện như thế nào, học càng nhanh để còn có động lực học và tính toán nữa.
nào là cứ ngố ngơ thế này thì sau này ra trường xin việc kiểu gì, làm việc ra sao, đối nhân xử thế thế nào chứ mình thật sự không có khiếu nói chuyện với người lớn tuổi hơn.
nào là lo lắng cũng chả hiểu lo lắng gì lắm thế mà cứ lo hết chuyện này chuyện kia.
nào là thấy bản thân dùng mạng xã hội nhiều quá, dành nhiều thời gian vào điện thoại quá mà mãi không sửa được . Cảm giác dù không phải sống ảo kiểu các bạn mà sống ảo kiểu khác phụ thuộc vào nó quá, thời gian rảnh cần kiếm việc có ích làm hơn.
nào là vì dành thời gian dùng điện thoại nhiều quá nên không có thời gian đọc sách gì hết...mua bao nhiêu mà giờ đọc chưa đến nửa.
nào là áp lực, bạn bè nó có đứa học giỏi, có đứa đi làm rồi mình vẫn lông bông chả giỏi được cái gì thấy vô dụng quá trời.
nào là có nên đi thêm chuyến Sa Pa không hay dành tiền nốt công đi Thái Lan xem concert luôn, vì sau mỗi lần đi đều sống khổ sống sở .
nào là sống đời sống vô tổ chức rồi nhan sắc cứ thế đi xuống đầu óc thì trống rỗng, người tụt cân không phanh.
nào là nghĩ xem mối quan hệ tình cảm hiện giờ có tốt không, sao nó toàn ảnh hưởng xấu đến bản thân quá nhiều.

You Might Also Like

1 comments

  1. Kinh doanh onl đi em. A thấy account insta e có tiềm năng đấy. Hôm nào đi chợ Ninh Hiệp xem có nhiều quần áo phết. Nhập về bán, khỏi vô lo vô nghĩ. ��

    ReplyDelete